“Tôi gửi tình yêu cho mùa hè, nhưng mùa hè giữ không nổi. Mùa hè chỉ biết ra hoa phượng đỏ sân trường và tiếng ve nỉ non trong lá. Mùa hè ngây ngô, giống như tôi vậy. Nó chẳng làm được điều tôi kí thác. Nó để Hà Lan đốt tôi, đốt rụi. Trái tim tôi cháy thành tro, rơi vãi trên đường về…
Tôi đủ lớn để hiểu rằng, mỗi năm thế giới mỗi đổi thay và lòng người cũng khác. Tuổi ấu thơ chỉ có một con đường để cùng nhau chung bước. Khi lớn lên, trước mắt ta có lắm nẻo đường đời, bao nhiêu số phận là bấy nhiêu ngã rẽ, làm sao người chẳng quên người.”
🌾 🌾 🌾 🌾 🌾 Có thể coi “Mắt biếc” là một phim điện ảnh Việt trọn vẹn. Phim chỉnh chu ở tất cả mọi khía cạnh, từ những chi tiết nhỏ bé, dung dị, bình thường nhất. Tất cả quyện hòa khéo léo đến không ngờ. Thực sự, cái kết mà đạo diễn Victor Vũ vẽ lên trong “Mắt biếc” có lẽ là cái kết hoàn thiện nhất cho cả một đoạn trường tình cảm của Ngạn dành cho Hà Lan.
❤️ 💍 ❤️ 💍 ❤️ Nhưng theo 1 khía cạnh khác – với những người luôn khát chứng kiến sự hạnh phúc và gắn kết tình yêu của các cặp đôi yêu nhau thì cái kết thực sự buồn và nhiều day dứt – xuyên suốt bộ phim luôn là sự đồng cảm và trân quý những giá trị mà Ngạn mang lại, chất phim đẹp như chính tâm hồn Ngạn .Có lẽ, trong thời đại ai ai cũng đi tìm cái mới, ai ai cũng muốn thức thời, thì một nhân vật như vậy mới để lại trong lòng người xem 1 sự tiếc nuối . Hay như nhân vật Hà Lan là những đại diện lớp tính cách thường thấy trong xã hội cả xưa và nay . Đó là 2 mặt làm nên cuộc sống. Sẽ yêu mến hai luồng nhân vật này cũng như những thông điệp gởi đến thông qua bộ hình cover lại đoạn kết của bộ phim “Mắt Biếc” là 1 tình yêu chân thành chung thuỷ giàu lòng vị tha thì sẽ được đền đáp xứng đáng. Hay sự chân thành và tình yêu sâu sắc có thể khiến con người ta thay đổi và sống tốt hơn. Và cuộc sống luôn có một có 1 món quà nhỏ cho những người biết sửa sai.